Some words from my heart
Harbour of tears là album đầu tiên tớ nghe của Camel cũng là album mở ra cánh cửa bc vào prog world với tớ.3 năm trc,ngồi 1 mình trong căn phongf trống uống vodka và ngắm tuyết rơi đầu mùa tớ vô tình bật Harbour of tears.Lần đầu tiên tớ biết thế nào là nỗi cô đơn thực sự,biết thế nào là nỗi sợ hãi bị lãng quên,biết thế nào là nỗi nhớ da diết.3 năm đã bao lần tớ muốn viết về Harbour of tears,biết bao lần tiếng hát day dứt của Irish lởn vởn trong đầu tớ
mà mỗi lần định viết cảm xúc lại chạy đâu mất cho đến hôm nay.
Camel xuất hiện như 1 hiện tg lạ của prog rock.Cho dù ở những năm tháng vàng của prog với 4 tuyệt phẩm đầu tay hay là về sau này âm nhạc của họ vẫn giữ đc vẻ đẹp tinh tế và quyến rũ.Habour of tears ra đời năm 1996 tức là đã xa lắm rồi những năm tháng hoàng kim của English prog.Hãy đừng nhìn nó như 1 prog album mà hãy cảm nhận cái tình cảm,chất người trong nó
Irish Air mở đầu album bằng tiếng ca run rẩy mỏng manh của vocal nữ.Giọng ca như bay theo những cơn gió vuốt ve ngọn đồi xanh biếc.Tiếng trống tượng trưng cho bc đi của thời gian chầm chậm đưa cô gái về những kỉ niệm yên lành của tuổi thơ.Guitar rải từng nốt tuy nhẹ nhàng nhưng lại trở nên đau buốt trong 1 không gian quá tĩnh lặng và êm đềm của flute du dương.Nỗi buồn tuy man mác nhưng day dứt.Nó ko dằn vặt mà nhói lên từng cơn xem lẫn những khoảnh khắc êm đềm của kỉ niệm.Irish Air gợi nhớ lại 1 chút gì đó cái bình thản của Enya và cái da diết của My Heart Will Go On.
Harbour Of Tears :1 lời chia tay đơn giản.Piano và cello làm nên cho lời chia tay.Lời chia tay của người con trai ko yếu đuối như cô gái.Mạnh mẽ,bình thản .Backing vocal hòa vào giọng ca chính tạo nên 1 cuộc đối thoại giữa kẻ ở người đi,cuộc đối thoại hỗn độn.Cảm xúc đã cản trở mọi lời nói. Chỉ 1 câu ngắn ngủi”Fare thee well.Remember me” là rõ ràng. Người đi ko hẹn ngày về kẻ ở cũng ko chờ ngày gặp lại.Cuộc chia tay trên.Harbour Of Tears ko có nc mắt.Nc mắt đã giấu vào trong cơn mưa.Guitar lại 1 lần nữa rít lên,dập dìu,con thuyền cứ thế trôi đi lầm lũi mất dần sau những áng mây,mờ dần,mờ dần rồi chỉ còn là 1 chấm trắng giữa biển xanh mênh mông.
Cybh:trên con thuyền,người con nhìn về quê hương dần dần khuát trong làn mây.Những cảm xúc lúc này mới trào lên qua những âm thanh dàn orchestra.Ta nhận dù chỉ 1 thoáng thôi đoạn cao trào thường thấy trong các bản giao hưởng.
Send Home the slates :1 sự trái ngược của cảm xúc.Mở đầu là những giai điệu rộn ràng diễn tả 1 ko khí lao động sôi nổi và sự quyết tâm xây dựng cuộc sống và giúp đỡ gia đình.Violin ngắn gọn dứt khoát,nhịp trống rộn ràng,guitar tươi sáng.Nửa đầu là niềm hy vọng.Những cảm xúc đó đc thay thế nhanh chóng bởi sự thay đổi nhịp điệu của violin:dâng cao rồi dàn trải trở lại.Lá thư về cho gia đình luôn chứa nhiều nỗi nhớ khi nó gắn liền với người mẹ.Chỉ là 1 dòng P/s ngắn ngủi nhưng nỗi buồn lại trào về cùng tiếng sáo.Nó báo hiệu 1 sự lưỡng lự,lo sợ của người con trai.Nõi sợ bị lãng quên bị bỏ rơi
Under the moon:đêm,tĩnh lặng,đơn độc,suy tư.Người con ngước lên nhìn về xa xôi.Anh ko nghĩ 1 điều gì rõ ràng,chỉ để đầu óc mình lang thang trong bầu trời kỉ niệm
-Watching the bobbin 1 nét đối lập với send home the slate.Cũng là ko khí lao động,cũng có sự khẩn trương,nhưng thay vì nét vui tươi dồn dập như send home……watching the bobbin đều đặn lặp đi lặp lại như 1 sợi chỉ “go up and down”.Ngày cũng như đêm,cuộc sống như 1 cuộn chỉ quanh quẩn trôi đi cho đến khi cạn sạch.”This never ending circle goes on”.Người phụ nữ ở đây là ai?Cô ta là 1 nhân vật hay chỉ là 1 phép ẩn dụ?Công việc của cô ta cũng là công việc của bao người khác,nó cũng vô vị cũng khó khăn như nhau.1 hình ảnh cụ thể cho cái ko cụ thể là sự thật hiện ra trc mắt người con.Đoạn solo guitar làm nổi bật sự mâu thuẫn ,dằn vặt trong tâm trí con người vừa nhận ra thiên đg mà mình hy vọng ko hề lộng lẫy mà đầy trắc trở.Anh nhìn ra sự thật nhưng anh ko thất vọng,ko nản lòng.Giai điệu của watching…. tuy cho thấy sự bế tắc ko lối thoát nhưng ko có chỗ cho sự ảo não.”The passion for freedom still burns.”
Generations:những thế hệ.Thời gian cứ thế trôi đi,binh yên,lặng lẽ mà nhanh chóng.
Eyes of Ireland:lời của người cha dăn dạy con trai về tình yêu quê hương,tình yêu với những kỉ niệm đẹp nhất của mình thời thơ trẻ.Hình ảnh vùng đất Ireland tràn về trong tâm trí người cha.Tiếng acoustic hưởng của những bản dân ca mục đồng.Người cha kể về những ngày tháng khó khăn,về lý do mình phải ra đi
When you sail from the harbour
It’s your last eyes of IrelandCâu hát cứ lặp đi lặp lại và đến lần thứ 3 nó ko chỉ còn là lời của người cha nữa.Nó là lời răn dạy của cả 1 thế hệ những con người phải ra đi tìm cuộc sống mới dành cho thế hệ sau.Có người thành công có người thất bại.Có kẻ vươn lên có kẻ gục ngã.Nhưng họ đều lưu giũ mãi trong mắt mình hình ảnh của Harbour of tears.Đó ko chỉ còn là 1 bến cảng bt thường mà đã trở thành biểu tượng của quê hương đầy thân thuương và đáng tự hào.Ngay cả khi đôi mắt người cha đã quá mệt mỏi rồi nhưng Harbour vẫn hiện rõ trong ông.Đó là động lực để ông sống sót và vươn lên.Và ông muốn nói nó cho con mình.Sau này khi đứa con phải ra đi,nó cũng sẽ phải nhớ về Harbour of tears của chính nó.
1 con thuyền gặp gió có thể đến bất cứ nơi nào trên thế giới bao la nhưng nó phải có 1 bờ bến để quay về.Đó là quê hương,là gia đình.
Running Paradise mở ra 1 không gian rộng lớn khoáng đạt,với tiếng flute tươi vui,những âm thanh Đông Phương,những đoạn piano bán cổ điển.Người con ra đi từ paradise đc cha mình dựng nên để đi tìm paradise cho riêng mình.Hào hứng sôi nổi và có chút gì phô trương của tuổi trẻ.Đây là track “prog” nhất album,những âm thanh đa dạng,nối tiếp nhau xuát hiện sau màn intro đầy symphonic.
End of the day:tiếng acoustic thong thả như bc chân cảu người cha trở về ngôi nhà.Nặng nhọc nhưng thanh thản.Đi hết 1 người,giờ đây ngồi lại những mảnh niệm đã bị thời gian xé nát,mảnh còn,mảnh mất.Ông biết rằng mình đã thuộc về dĩ vàng,mình đã đi hết con đường.Giờ đây ông chỉ còn là 1 chiếc bong cuối chiều mờ nhạt đơn đọc.E-guitar run rẩy,trầm tư.Đó cũng chính là những âm thanh ta nghe đc ở track Harbour of Tears.1 sự lặp lại đầy nhân văn.Con người khi đã trải qua tất cả,nếm đủ tất cả rốt cục còn lại chỉ là những mảnh võ của tuổi thơ còn sót lại trong thân hình già nua.End of the day cũng chính là intro cho Coming Age
-Coming Age đơn giản là 1 track đầy mộng tưởng với sự đan xem của những âm thanh đa dạng những đoạn guitar solo ấn tượng của Andy Latimer.Đó cũng là hành trình của người con trai đầy biến động và hào hứng
The hour candle :1 sự tổng kết những gì có ở trên và cũng là những gì đẹp đẽ nhất của Camel.1 phút giây xuất thần của những con Lạc Đà nc Anh.Đoạn solo đầy cảm xúc của Andy Latimer,tổ khúc giao hưởng tinh tế,sự trở lại của những âm thanh electroniv từ những năm 70 tưởng chừng đã bị trôi vào quên lãng,và cả những âm hưởng ngọt ngào của blue rock.1 khoảng im lặng mênh mang như những giây phút cuối cùng của 1 đời người,khi mà những kỉ niệm đã ùa về hết và yên lặng tìm đến vị trí của mình trong con tim người con viễn xứ chờ đợi ông cầm lấy vuốt ve lần cuối cùng.10’ im lặng,chỉ xen lẫn lời hát trở lại của Irish Air.Đó ko còn là lời ca của người con gái nữa.Đó là tiếng gọi của quên hương của kỉ niệm dẫn đường cho người con trở về đất mẹ.2 người phụ nữ trong Harbour of tears tượng trưng cho 2 miền đất.1 là đất mẹ đầy yêu thương che chở,1 là miền đất đầy khó khăn trắc trở.
Harbour of tears là 1 câu chuyện đầy tính nhân văn dc kể bằng âm nhạc,1 mốc son đẹp nhất trong giai đoạn sau của Camel,khi mà họ dồn tình cảm vào âm nhạc hơn là đi sâu và kĩ thuật..